Thánh Giuse Thợ là ai?

Chúng ta nghĩ về Thánh Giuse làm nghề thợ mộc. Tuy nhiên, nó thực sự có ý nghĩa gì? Để hiểu rõ, chúng ta cần quay lại ngắn gọn nơi mà tất cả đã bắt đầu

Trong Redemptoris Custos, Giáo hoàng John Paul II đã dạy những điều sau:

Theo phong tục Do Thái, hôn nhân diễn ra trong hai giai đoạn: đầu tiên là hôn nhân hợp pháp, hay hôn nhân đích thực được cử hành, và sau đó, chỉ sau một thời gian nhất định, người chồng đưa người vợ vào nhà riêng của mình. Vì vậy, trước khi sống với Mary, Joseph đã là “chồng” của cô ấy.

Thánh Tôma Aquinô đã cùng với giáo huấn nhất trí của các Giáo phụ trong việc tuyên bố rằng hôn nhân của Thánh Giuse và Mẹ Maria là cần thiết cho việc Nhập thể (ST III, q. 29, a1). Dĩ nhiên, Thánh Tôma đã dạy rằng việc Nhập Thể là cần thiết cho sự Cứu Chuộc của chúng ta. Tuy nhiên, nếu Đức Chúa Trời ấn định rằng cuộc hôn nhân là cần thiết cho việc Nhập thể, thì rõ ràng là sự đồng ý của cả Thánh Giuse và Mẹ Maria đối với cuộc hôn nhân là cần thiết cho việc Nhập thể và do đó cho sự Cứu chuộc của chúng ta nữa. Đó là sự hợp tác với Chúa Giêsu và qua Mẹ Maria. Tuy nhiên, hãy cân nhắc rằng sự đồng ý của Giô-sép, đối với bất kỳ đứa trẻ nào mà Đức Chúa Trời có thể gửi đến, bao gồm cam kết thực hiện vai trò của một người cha cũng như một người chồng.

Một lần nữa trong Redemptoris Custos:

Thánh Giuse đã được Thiên Chúa kêu gọi để phục vụ con người và sứ mệnh của Chúa Giêsu một cách trực tiếp qua việc thực thi thiên chức làm cha. Chính theo cách đó, như Phụng vụ của Giáo hội dạy, ngài đã “cộng tác viên mãn thời gian vào mầu nhiệm cứu độ cao cả” và thực sự là một “thừa tác viên của ơn cứu độ”.

Trong số rất nhiều nghĩa vụ mà những vai trò này bao gồm, một là cung cấp cho Mary và Chúa Giê-su và thực hiện điều đó bằng sức lao động của ngài. Đó là một công việc lao động nhằm nâng đỡ Chúa Giê-xu cho đến khi Ngài có thể bước vào cuộc đời công khai và hoàn thành sứ mệnh cứu chuộc của Ngài. Bằng công lao của mình cho Chúa Giêsu và Mẹ Maria, Thánh Giuse cũng hợp tác trong Công cuộc cứu chuộc của chúng ta và thực hiện một hành động thương xót đối với mọi người.

Chúng ta không được quên rằng sức lao động của chúng ta có thể được dâng lên Đức Chúa Trời như một của lễ có thể đền ơn và đền đáp cho tội lỗi của chúng ta và tội lỗi của người khác. Nhiều lao động sẽ trở nên lãng phí nếu không được dâng cho Đức Chúa Trời. Thưa anh chị em, chúng ta hãy dâng lên Đức Chúa Trời những công lao của mình và tất cả những lao động lương thiện trên thế gian để đền đáp cho những tội lỗi gây trở ngại cho ân điển của Ngài.